Những Người Tham Gia Lễ Hội Thoát Chết Khi Hình Nộm Khổng Lồ Đổ Sập Trong Lễ Kỷ Niệm Dusehra Ở Ấn Độ. Người đăng: ngantq. Ngày đăng: 15/10/2022. Một hình nộm cao 24 mét (80ft) rực lửa đã sụp đổ một cách đáng sợ gần một đám đông đang tụ tập ở bang Haryana, miền VOV.VN -Chung cư Thăng Long Garden có hơn 1.600 dân sinh sống nhưng 4 năm qua hệ thống chuông báo cháy hỏng mà không được sửa chữa. Kể từ sau vụ cháy chung cư Carina Plaza tại TP HCM vừa qua, tình trạng cư dân chung cư trên địa bàn Hà Nội căng băng rôn đỏ yêu cầu giải quyết Thứ 24 chương tham sống sợ chết. Màu Nền Màu Chữ: Font Chữ: Cỡ Chữ: Kiểu Màu: Đóng Reset: Click nút để xem bản Nỗi sợ khiến người sống mà như đang chết, chết dần chết mòn trong tâm tưởng. Thân xác vẫn còn đây, người vẫn còn sức khỏe để lao động và học tập nhưng người lại dành hết thời gian để sầu muộn, than khóc, mất ăn mất ngủ và đôi khi rơi vào trạng thái bất tỉnh, không biết mình là ai, mình đang làm gì… Bệnh ung thư nặng một ký, tâm bệnh nặng mười ký. Cô đối với Diệp Vi tham sống sợ chết còn thích cố ý khó xử không có hảo cảm gì. Nói Thịnh Chí Minh thông minh, sẽ không nên lại bị Diệp Vi mê hoặc. Tôn Nghĩa Bác xem cảm xúc của Vương Nhược Nghiên mạc danh thấp xuống, lại vừa thấy Diệp Vi đối với Thịnh Chí Minh Ảnh: sunshinee.inhell. Bằng giọng văn chân thực, mộc mạc ẩn trong hơi thở mang màu thiền định, "Rồi một ngày cuộc sống hóa hư vô" của tác giả Hideko Suzuki là một cuốn sách dành cho tất cả những ai đang mất dần ý niệm về cuộc sống, những ai đang và sẽ đối mặt Trong xã hội siêu cạnh tranh, những bất bình đẳng và tâm lý "người thắng có tất cả" đã góp phần gây nên cái chết của những gia đình nghèo. "Bi kịch thay, chúng ta sống trong xã hội nơi cái nghèo đáng sợ hơn cái chết", một nhóm hoạt động xã hội nhận xét. Ít hơn 1/ H8mV. Sợ chết là tâm bình thường của mỗi người, nhưng ở vào hoàn cảnh sinh tử mà bán đứng lương tri, “tham sống sợ chết”, thì người xưa xem đó là kẻ thấp hèn, tầm thường. Những người “tham sống sợ chết” thì khó giữ vững được đạo nghĩa, tín ngưỡng, càng không thể thành tựu được việc lớn. Tranh Thị Tần Tiệt Đồ, qua Vision Times tiếng Trung Trong hồi thứ 24 của “Tam Quốc Diễn Nghĩa” viết “Tham sinh phạ tử chi đồ, bất túc dĩ luận kì sự”, nghĩa là những kẻ tham sống sợ chết thì không đáng để đàm luận việc. Người xưa trong khi làm việc nghĩa thì thường thốt ra câu “Ta há phải là hạng người tham sống sợ chết!”. Có thể thấy trong văn hóa truyền thống, “tham sống sợ chết” được coi là tâm rất không tốt của người phàm. Sinh mệnh người thực sự rất trân quý, nhưng vì bảo toàn sinh mệnh của bản thân mà bán rẻ lương tâm, bán đứng đạo nghĩa thì chính là hành vi mà người quân tử xưa nay rất khinh thường. Trái lại, người luôn tuân thủ nghiêm ngặt đạo nghĩa, lương tri và tín ngưỡng trong tâm, không màng sống chết, là một nhân cách cao thượng. Những trung thần nghĩa sĩ trong lịch sử đều là những người mang trong lòng chính khí, chính trực, có ý chí kiên cường, tuyệt không sợ chết. Sau khi Hán Cao Tổ bình định thiên hạ, Điền Hoành, vua chư hầu thời Hán Sở, vì bảo toàn tính mạng cho 500 tráng sĩ đi theo mình, liền dẫn hai thuộc hạ rời đi, đến kinh thành gặp Hán Cao Tổ. Khi Điền Hoành tới cách kinh thành khoảng 30 dặm liền tự vẫn chết, để lại di ngôn cho hai thuộc hạ mang đầu của mình đến gặp Hán Cao Tổ. Hai thuộc hạ này sau khi hoàn thành nhiệm vụ liền tự vẫn. 500 tráng sĩ của Điền Hoành khi biết tin, thà rằng lựa chọn nhảy xuống biển tự sát, chứ không nguyện ý đầu hàng. Câu chuyện bất khuất về họ được lưu lại hàng nghìn năm trong Sử Ký của Tư Mã Thiên. Nhạc Phi thời Tống, “tinh trung báo quốc”, đối mặt với vu oan giá họa của gian thần vẫn khẳng khái tận trung. Quan Vũ là trung thần chí nghĩa, mặc dù đối mặt với đe dọa, dẫn dụ về lợi ích, sắc đẹp mà tâm vẫn vững chắc như sắt đá, không phản bội lại chủ. Văn Thiên Trường từng viết trong “Quá linh đinh dương” câu nói thiên cổ “Nhân sinh tự cổ thùy vô tử, lưu thủ đan tâm chiếu hãn thanh”, người đời từ xưa đến nay có ai mà không chết, chỉ muốn lưu giữ lại tấm lòng để lại cho đời sau. Hốt Tất Liệt từng dụ dỗ Văn Thiên Tường bằng chức Thừa tướng, nhưng Văn Thiên Tường đã khẳng khái nói “Ta thà chết chứ không có ý nghĩ nào khác”, ông xem cái chết như không, bảo toàn khí tiết trung thành với dân tộc. Trung thần Vu Khiêm thời nhà Minh hùng hồn viết trong “Thạch khôi ngâm” “Phấn cốt toái thân toàn bất phạ, yếu lưu thanh bạch tại nhân gian”, cho dù ta thịt nát xương tan thì cũng không một chút sợ, cho dù sinh mạng có gặp nguy hiểm ta cũng muốn lưu giữ sự thanh sạch ở chốn nhân gian này. Những chính nhân quân tử có khí tiết cao thượng đều có thể thản nhiên đối đãi với phúc họa sinh tử. Lúc đối mặt với khảo nghiệm sống chết họ đều sẵn sàng chọn đạo nghĩa mà không chùn bước, vì đạo nghĩa mà xả thân, không một chút sợ hãi. Với những trung thần nghĩa sĩ, những chính nhân quân tử, thì đạo nghĩa còn cao hơn cả mạng sống của chính họ. Cổ nhân coi trọng và tôn sùng thái độ làm người “xả sinh nhi thủ nghĩa”, xả bỏ sinh mạng mà thủ giữ đạo nghĩa. Mạnh Tử từng nói “Chết là điều mà ta chán ghét, nhưng ta còn chán ghét trốn tránh tai họa hơn cả chết”. Chết dĩ nhiên là điều khiến một người bình thường cảm thấy sợ hãi, nhưng vứt bỏ lễ nghĩa, làm kẻ phản bội, “tham sống sợ chết”, lại khiến cho người ta phải bị nhục nhã và lưu lại tiếng xấu muôn đời. Trong lịch sử phương Đông hay phương Tây, những người phản bội tín ngưỡng, quốc gia hay dân tộc, mặc dù đã trải qua hàng ngàn năm lịch sử nhưng vẫn bị người đời lấy làm tấm gương phản diện răn dạy con cháu. Trong lịch sử cũng có những tín đồ thủ vững tín ngưỡng của mình mặc cho việc có thể bị bức hại đến chết. Họ thà xả bỏ sinh mạng chứ nhất định không chịu khuất phục trước tà ác. Cũng có những người có ảnh hưởng trong xã hội vì chính nghĩa mà không sợ bức hại, dám nói lên tiếng nói lương tri của mình để thức tỉnh mọi người. Những người như vậy không chỉ được sự tán thưởng của người và Trời, mà những công tích của họ để lại sẽ được truyền tụng vĩnh hằng. Theo Vision Times tiếng Trung An Hòa biên tập Xem thêm Khí tiết của cổ nhân Sống làm nhân kiệt, chết làm quỷ hùng Tiết tháo và cuộc đời của cụ Nguyễn Đình Chiểu Mời xem video Năm trăm tráng sĩ dưới quyền của Điền Hoành thà chọn cách cách nhảy xuống biển tự sát còn hơn là đầu hàng chịu nhục. Tranh Từ Bi Hồng - phạm vi công cộng Trên thế gian có rất nhiều người tầm thường, ham sống sợ chết. Đây là bản chất của con người, nhưng một người như vậy không thể thành tựu được những điều lớn lao. Trong tiếng địa phương quê tôi, người ta thường có thói quen gọi người sợ chết là “quỷ sợ chết” hay “tiểu quỷ nhát gan”. Khi còn trẻ, ít kinh nghiệm, tôi thực sự không hiểu tại sao lại gọi những người như vậy là “quỷ”, nên tôi đã hỏi một số người cao tuổi có trình độ văn hóa tương đối cao. Họ trả lời tôi rằng Theo kinh nghiệm sống của họ, người nhát gan nói chung đều là những người khá đoản mệnh, nên được gọi là “tiểu quỷ nhát gan”. Tuy sợ hãi chỉ là một loại tâm thái, nhưng khi người ta càng sợ hãi điều gì đó, thì khả năng điều đó càng dễ xảy ra sẽ cao hơn. Người sợ chết là người gần cái chết nhất, nên được gọi là “quỷ sợ chết”. Lúc đó, dù không hiểu những lời giải thích của những người cao tuổi, nhưng tôi biết trong tâm thức của người ta, những kẻ tham sống, sợ chết rất bị coi khinh. Trên thế gian có rất nhiều người tầm thường, ham sống sợ chết. Đây là bản chất của con người, nhưng một người như vậy không thể thành tựu được những điều lớn lao. Gian tặc Tần Cối trong lịch sử Trung Quốc, và Judas, kẻ phản bội Chúa trong văn hóa phương Tây, sau hàng trăm nghìn năm vẫn bị người đời sau miệt thị. Trong chương thứ 24 của “Tam quốc diễn nghĩa” nói “Kẻ tham sống sợ chết, không đáng để bàn việc đó”. Chương thứ 38 trong “Thuyết Nhạc toàn truyện” cũng nói rằng “Ngưu Cao ta đâu phải kẻtham sống sợ chết”. Trong văn hóa truyền thống Á Đông, cổ nhân tin rằng, “tham sống sợ chết” là loại tâm của người phàm bất hảo nhất. Sinh mệnh quả thực là đáng quý, tuy nhiên, hành vi bán đứng lương tâm, làm trái với đạo nghĩa để bảo toàn cho bản thân, luôn luôn là điều mà bậc chính nhân quân tử coi thường. Ngược lại, những người tuân thủ đạo đức, lương tri, tín ngưỡng, không sợ chết, đều có tâm hồn cao thượng. Những trung thần, nghĩa sĩ trong lịch sử, đều là những bậc nam nhi lòng đầy chính khí, nghĩa át mây trời, chí lớn ôm cả trời đất, họ tuyệt đối không bao giờ tham sống sợ chết. Năm trăm tráng sĩ dưới quyền của Điền Hoành thà chọn cách cách nhảy xuống biển tự sát còn hơn là đầu hàng chịu nhục. Người anh hùng dân tộc Nhạc Phi tinh trung báo quốc, vẫn rất khẳng khái và trung thành khi đối mặt với cái chết oan ức của gian thần. Nghĩa sĩ Quan Vũ trung nghĩa sâu nặng, đối mặt trước sự đe dọa của uy vũ và sự dụ dỗ của lợi ích, tâm như sắt đá quyết không phản bội chủ. Tranh vẽ Nhạc Phi Văn Thiên Tường đã để lại câu thơ tuyệt vời lưu thiên cổ trong bài thơ “Quá linh đinh dương” “Nhân sinh tự cổ thuỳ vô tử, lưu thủ đan tâm chiếu hãn thanh”. Đời người xưa nay ai chẳng chết, giữ tấm lòng son sáng sử xanh Đối mặt với uy hiếp sinh tử và cám dỗ của quan cao hậu lộc, Văn Thiên Tường nói với Hốt Tất Liệt “Nhất tử chi ngoại, vô khả vi giả”. Ngoài cái chết ra thì không làm bất cứ điều gì Trung thần Vu Khiêm của triều nhà Minh đã viết trong “Thạch hôi ngâm”- một bài thơ nổi tiếng bất hủ mang đầy khí phách mạnh mẽ “Phấn cốt toái thân toàn bất phạ, yếu lưu thanh bạch tại nhân gian”. Không sợ xương nát toàn thân tan, cần giữ thanh bạch ở nhân gian. Những chính nhân quân tử thanh cao và ngay thẳng này đều có thể thản nhiên đối mặt với sinh tử phúc hoạ, và khi đối mặt với thử thách sinh tử, họ có thể vì nghĩa mà không do dự, không sợ hãi, vì đạo nghĩa mà xả thân. Cổ nhân coi trọng “xả thân thủ nghĩa” là nguyên tắc sống. Nhà tư tưởng cổ đại Mạnh Tử đã từng nói “Tử diệc ngã sở ố, sở ố hữu thậm ư tử giả, cố hoạn hữu sở bất tị dã”. Chết, là điều ta ghét, nhưng có những chuyện còn đáng ghét hơn cái chết, cho nên có hoạn nạn thì không tránh né vậy. Tuy rằng cái chết sẽ khiến con người thường cảm thấy sợ hãi, nhưng sự phản bội lại là một nỗi nhục lớn, để lại tiếng xấu muôn đời. Trung thần không thờ phụng hai chủ, khí phách kiên trung bất khuất là chủ đề muôn thuở xuyên suốt lịch sử dân tộc Trung Hoa. Xem thường cái chết là một cảnh giới tinh thần cao quý. Trong tâm những bậc trung thần nghĩa sĩ và chính nhân quân tử, đạo nghĩa cao hơn mạng sống của chính mình. Trong chương thứ 19 của “Tam quốc diễn nghĩa” về “Thành Hạ Bì, Tào Tháo ác chiến, Bạch môn lâu Lã Bố mất mạng” có viết, Tào Tháo trù tính sẽ bắt được Lã Bố, Trần Cung và Trương Liêu. Trần Cung đã từng cứu Tào Tháo, vốn có thể giữ được mạng sống, nhưng đã chết một cách khẳng khái, và được Tào Tháo hậu táng. Còn Lã Bố quỳ xuống đất liên tục cầu xin Tào Tháo tha thứ, nghĩ rằng như vậy có thể giữ được tính mạng, nhưng đã bị Trương Liêu mắng “Lã Bố thất phu, chết thì chết thôi, có gì phải sợ?” Trương Liêu mắng chửi Tào Tháo không tiếc lời, không chút sợ sệt, nhưng nhưng Tào Tháo yêu thích võ công của ông, cuối cùng thu phục ông làm tướng tài nam chinh bắc chiến. Người xưa nói “Sống chết do mệnh, phú quý tại Thiên”, người nào có thể thản nhiên đối mặt với thử thách sinh tử, nhất định đó là người có tâm hồn cao thượng. Minh An Theo Secretchina Dù chúng ta là ai, đến từ đâu, ngôn ngữ, màu da và chủng tộc khác nhau như thế nào, chúng ta đều có chung một nỗi sợ – sợ cái ta chưa biết. Vậy làm sao để từ một cái chung ấy ta có thể gắn kết sâu sắc hơn với nhau? Có lẽ sợi dây kết tinh từ nỗi sợ cái chưa biết, chính là điều chúng ta đang cần. Trong tất cả những thứ ta chưa biết, cái chết luôn là hiện tượng ám ảnh mọi người. Ngoại trừ Phật, Jesus Christ, Krishna, thần Shiva, hoặc các bậc huyền môn thấu ngộ như Osho, Krisnamurti, Rumi…, thì hầu như ai cũng ít nhiều đều tìm cách lãng tránh cái chết. Một điều chắc chắn rằng là chúng ta thường làm mọi thứ để tránh đi cái ta sợ hơn là cái ta muốn. Quả vậy, cái chết luôn là thứ khiến cho con người ta trở nên uỷ mị và sợ hãi. Với góc nhìn ấy, ta biết rằng, mọi rắc rối mà ta đang đối mặt đều phát sinh từ nỗi sợ của bên kia sự sống. Ta sợ thứ không hiện hữu, và thế là ta dành thời gian hiện hữu để tìm bản chất thật của thứ không hiện hữu. Và khi ta có một câu trả lời khả dĩ, ta không biết làm gì tiếp theo với câu trả lời ấy, ta đâm ra hoảng loạn. Trong tâm thái lơ lửng ấy, bản ngã của ta cần một điểm tựa. Nếu may mắn tìm đúng điểm Trung Tâm, ta sẽ có cảm thức an toàn vĩnh viễn. Hiện tượng tìm về trọng tâm, cội nguồn gốc rễ của sự sống này được các bậc thầy tâm linh như Osho gọi là “điểm hội tụ”. Trong thế giới của Tantra, việc tìm về điểm Trung Tâm là một trong những phương pháp thiền hiệu quả dành cho một ai đó muốn trở nên thấu ngộ và tìm thấy Chân Ngã. Chúng ta sinh ra với một điểm hội tụ nhưng thường không biết về nó, do đó luôn cần đến rất nhiều con đường dẫn ta đến cánh cửa mở ra ánh sáng soi rọi nhận thức ấy. Nếu không may tìm sai điểm Trung Tâm, ta sẽ trở nên điên loạn – kiểu điên mà các thiên tài thường hay gặp phải, chúng là cái điên của một tâm trí thông minh nhưng bị dồn nén quá nhiều nỗi sợ. Phân tâm học của phương Tây gọi đây là hiện tượng “tri thức hoá”. Trong mô hình định vị tính cách của Freud, bạn cần nhìn nhận bản ngã như là một phần đối mặt với thực tế. Nó rất yêu sách. Nó luôn đòi hỏi ta đáp ứng các nhu cầu bốc đồng, nổi loạn, trong khi siêu ngã super-ego muốn ta hướng đến đạo đức và lý tưởng. Lo âu, sợ hãi là tín hiệu cảnh báo cho bản ngã nhận diện được thực tế đang bất ổn theo cách nó không mong muốn. Vậy nên, tri thức hoá là một chiến thuật phòng vệ tâm lý do bản ngã sản sinh nhằm xoa dịu cảm giác lo âu, sợ hãi. Có thể hiểu, nếu bạn nhận thức được rằng con người ai rồi cũng phải chết, cơ chế phòng vệ trên buộc bạn phải ra sức tìm hiểu mọi thông tin liên quan đến cái chết. Theo cùng cái chết luôn là sự sống. Vậy nên, con người muốn lĩnh hội hết mọi tri thức về sự sống nhằm sáng tạo ra sự sống với mục đích là hạn chế đối mặt với cái chết. Nỗi sợ cái chưa biết khiến ta nhìn nhận bản chất thật của thế giới theo hướng rất chi li và bi quan. • • • Có thể thấy, để giúp con người không rơi vào tình huống mộng mị ấy, các triết gia khắc kỷ đã đưa ra vài phương pháp giúp ta trở nên bình tĩnh hơn khi họ diễn tập về cái chết. Họ thoải mái bàn luận với chúng ta về một kết thúc êm đẹp cho một cuộc đời viên mãn, bằng một hệ thống lập luận chặt chẽ về thứ ta nên có ở đời này, thay vì theo đuổi những thứ phù vân. Họ nỗ lực giúp ta không cảm thấy bị số phận lừa phỉnh. Trên hết là vì họ là những cá nhân có hiểu biết sâu sắc ở nhiều lĩnh vực, đặc biệt là tâm lý học. Họ hiểu rằng một cá nhân phiền não với cái chết là vì họ sợ những điều diễn ra sau cái chết, một số cá nhân khác thì sợ đã sống một đời sai lầm khi chưa đạt được những thứ có giá trị trong đời, nếu cái chết đến, nó sẽ chấm dứt tham vọng đạt được và sở hữu những thứ giá trị đó của họ. Vì chúng ta sợ cái chết nên chúng ta sợ luôn việc sống. Ta không thật sự Sống. Ta chỉ tồn tại trong trạng thái sợ hãi mọi thứ ta chưa biết và, ta quên luôn cả việc ta có thể học cách nhận biết về bản chất thật của Sự Sống, ta quên luôn việc nhận biết trạng thái hiện hữu nguyên thuỷ của chúng ta là tại điểm Trung Tâm. Ta quên mất điểm Trung Tâm này như cách một chiếc lá quên việc mình là một phần của nhánh, của cành, của thân, của rễ cây. Các triết gia khắc kỷ còn thường khuyên bạn rằng, đừng trông mong gì về việc hưởng thụ thành quả khi thực hiện bất cứ hành động nào. Khi không trong mong gì vào đó bạn không còn bị trói buộc vào thế giới bên ngoài, bạn thoải mái bước vào thế giới bên trong. Thế giới chứa đựng điểm hội tụ – sợi dây kết nối nhân loại với sự sống. Nó chính là cội rễ. Đức Krishna trong Chí Tôn Ca đảm bảo rằng “Sau khi từ bỏ mọi tham luyến với thành quả lao động của mình, lúc nào cũng mãn nguyện và độc lập, anh ta sẽ không còn thực hiện hành động vì thành quả, dù luôn làm đủ mọi công việc. Người nào hành động chẳng toan tính việc hưởng thụ thành quả lao động, người đó là bậc trí huệ.” Người trí huệ luôn là người ý thức rõ được điểm hội tụ của con người. Thế nên, Krishna mới bảo rằng nếu hành động với hiểu biết về bản chất siêu việt của Đấng Tối Cao, linh hồn ta sẽ được giải thoát. Sống để thưởng thức Sự Sống mới là điều loài người chúng ta đáng được hưởng. Chúng ta hiện hữu trên hành tinh này là để thưởng thức cái đẹp, cái tinh khôi của vạn vật. Thông qua đó, ta sẽ thấu ngộ được sự thuần khiết nguyên thuỷ của chính giống loài chúng ta. Bên trong tâm thức của một người thấu ngộ luôn là tình yêu và lòng trắc ẩn với đồng loại. Khi ta yêu, ta mới có thể hoà quyện và tan chảy vào nhau. Đại dương rồi sẽ tan vào giọt nước như cách mà Vũ trụ sẽ tràn ngập trong ta khi linh hồn ta tự do. “Bạn không phải là một giọt nước trong đại dương. Bạn là cả đại dương trong một giọt nước.” — Rumi Vậy nên, sâu thẳm của sự thấu ngộ là một cái tôi hành động trong ý thức. Tác giả VRSP Biên tập THĐP Photo by Zhuo Cheng you on Unsplash 💪 New [THĐP EBOOK] Cẩm Nang Nofap – Cách trở thành người đàn ông ĐÍCH THỰC ➡️ Gia nhập THĐP DEEP CLUB ➡️ Danh sách tất cả bài viết Deep Club ➡️ 🎯 Đặt mua tạp chí Aloha ➡️ Mục lục TẤT CẢ nội dung volume 1-27 Google Sheet ➡️ Mục lục ảnh bìa all volumes ➡️ Aloha Volume 1-2-3 FREE ➡️ Donate ủng hộ các hoạt động của THĐP ➡️ Người quê tôi thường gọi kẻ tham sống sợ chết là ma sợ chết’ hoặc kẻ nhát gan’. Khi còn bé, kinh nghiệm sống ít ỏi, tôi không hiểu tại sao mọi người lại gọi họ là ma’. Vì vậy tôi đã đi hỏi một số người cao tuổi có trình độ học vấn mong tìm câu trả lời. Họ nói rằng “Theo như kinh nghiệm sống của họ, người nhát gan đều có thọ mệnh ngắn, vì thế nên gọi là kẻ nhát gan’; Mặc dù sợ hãi chỉ là một loại tâm tính, tuy nhiên người nào càng sợ hãi chuyện gì thì chuyện đó càng dễ xảy ra. Do đó người sợ chết cách tử vong rất gần, cho nên mới gọi là ma sợ chết’. Lúc đó tôi không thực sự hiểu hết được lời của các bậc lão nhân giải thích, nhưng tôi cũng biết được mọi người coi khinh kẻ loại người này. Con người trong thế gian có rất nhiều là kẻ thấp hèn tham sống sợ chết. Đây cũng là nhân chi thường tình, tuy nhiên loại người này sẽ không thể nào làm được những việc lớn lao. Kẻ phản bội Tần Cối trong lịch sử Trung Quốc và kẻ phản đồ Judas trong văn hóa phương Tây, trải qua trăm ngàn năm vẫn đang bị hậu nhân thóa mạ. Hồi thứ 24 trong Tam quốc diễn nghĩa’ viết “Kẻ tham sống sợ chết không đủ để luận bàn chuyện thiên hạ”. Hồi thứ 38 trong Thuyết Nhạc toàn truyện’ cũng viết rằng “Ta Ngưu Cao há lại là kẻ tham sống sợ chết?” Trong văn hóa truyền thống Trung Hoa, người xưa cho rằng, quá sợ chết là tâm xấu tệ nhất của kẻ phàm phu. Sinh mệnh quả thật rất đáng ngưỡng mộ, thế nhưng vì để bảo toàn tính mạng mà bán đứng lương tâm, bán đứng đạo nghĩa, hành động này xưa nay đều bị bậc chính nhân quân tử khinh thường. Ngược lại, người tuân thủ đạo nghĩa lương tri, tín ngưỡng và không sợ chết lại có một tâm hồn cao quý. Trong lịch sử, bậc trung thần nghĩa sĩ đều có một thân chính khí, nghĩa bạc vân thiên, ý chí rộng lớn có thể nuốt vào nhả ra thiên hạ, họ tuyệt đối không sợ chết. 500 tráng sĩ thủ hạ của Điền Hoành thà chọn lựa nhảy xuống biển tự vẫn vẫn không muốn chịu nhục đầu hàng. Anh hùng dân tộc Nhạc Phi tinh trung báo quốc, đối mặt với nỗi oan bị gian thần hãm hại, vẫn tận tụy trung thành. Nghĩa sĩ Quan Vũ nhớ mãi về lòng trung nghĩa, đối mặt với uy bức lợi dụ, tâm vững như bàn thành mà không phản bội chủ của mình. Văn Thiên Tường từng viết một tuyệt cú thiên cổ nuốt vào nhả ra thiên địa trong bài thơ Quá linh đinh dương’ như sau “Nhân sinh tự cổ thùy vô tử, lưu thủ đan tâm chiếu hãn thanh” Kiếp nhân sinh xưa nay có ai không chết, để lại tấm lòng son này lưu danh sách sử. Đối mặt với dụ dỗ quan to lộc hậu, Văn Thiên Tường vẫn nói với Hốt Tất Liệt “Nhất tử chi ngoại, vô khả vi giả” Nhất là chết cũng không thể phụ người. Trung thần Vu Khiêm thời Minh có viết trong Thạch hôi ngâm’, một bài ngâm nổi tiếng vang xa tràn đầy khí phách rằng “Phấn cốt toái thân toàn bất phạ, yếu lưu thanh bạch tại nhân gian” Dù thân xác biến thành tro bụi cũng cần lưu lại thanh bạch tại nhân gian. Khí tiết của bậc chính nhân quân tử đều có thể thản nhiên đối đãi với phúc họa sinh tử, khi đối diện với khảo nghiệm sống chết, họ đều làm được vì nghĩa không chùn bước, vì đạo lý làm người mà không sợ hãi xả thân. Cổ nhân tôn trọng đạo lý làm người “Hy sinh vì nghĩa”. Nhà tư tưởng thời cổ đại, Mạnh Tử đã từng nói “Tử diệc ngã sở ác, sở ác hữu thậm vu tử giả, cố hoạn hữu sở bất tị dã” Chết, là điều ta ghét, nhưng có những chuyện còn đáng ghét hơn cái chết, cho nên có hoạn nạn thì không tránh né vậy. Tuy rằng cái chết sẽ khiến người bình thường cảm thấy sợ hãi, nhưng phản bội lại là một sự xấu hổ lớn để lại tai tiếng muôn đời. Trung thần không thờ hai chủ, kiên trinh bất khuất là chủ đề xuyên suốt lịch sử dân tộc Trung Hoa. Thấy chết không sờn là một loại cảnh giới tinh thần cao thượng, đối với bậc trung thần nghĩa sĩ cùng chính nhân quân tử thì họ coi đạo nghĩa còn cao hơn cả tính mạng mình. Trong hồi thứ 19 Tam Quốc diễn nghĩa’ có viết “Hạ Bi thành Tào Tháo ao binh, Bạch Môn lâu Lữ Bố vẫn mệnh” Tại thành Hạ Bi Tào Tháo ác chiến, lầu Bạch Môn Lữ Bố mất mạng. Tào Tháo bày mưu bắt được Lữ Bố, Trần Cung và Trương Liêu. Trần Cung từng cứu Tào Tháo, vốn có thể bảo toàn tính mạng lại khẳng khái đối diện với cái chết, được Tào Tháo hậu táng. Lữ Bố hướng đến Tào Tháo quỳ lạy xin tha mạng, nghĩ rằng dùng cách này có thể giữ được mạng sống nhưng lại bị Trương Liêu quát mắng “Thất phu Lữ Bố, chết cũng có tôn nghiêm, sao lại phải sợ?” Không chỉ vậy, Trương Liêu còn mắng chửi cả Tào Tháo mà không e sợ chút gì, tuy nhiên Tào Tháo lại rất yêu thích võ công của Trương Liêu, cuối cùng đã thu phục và biến Trương Liêu thành đại tướng cùng ông nam chinh bắc chiến. Người xưa nói “Sống chết do mệnh, phú quý tại thiên”. Người có thể thản nhiên đối diện với khảo nghiệm sinh tử, nhất định sẽ có một tâm hồn cao thượng. Theo Vision TimesSan San biên dịch Tải về bản PDF Tải về bản PDF Chứng sợ chết ảnh hưởng tới hàng triệu người trên thế giới. Đối với một số người chứng bệnh này gây cảm ác lo âu và/hay suy nghĩ ám ảnh. [1] Chứng sợ chết là nỗi sợ về cái chết nói chung và/hay sợ về cái chết của chính mình, không giống với nỗi sợ người chết hay bất kì cái gì chết. Tuy nhiên cả hai nỗi sợ đều có nét tương đồng với chứng sợ những điều lạ lùng hay bí ẩn liên quan đến cái chết. Nếu hiểu theo một góc độ khác thì chứng sợ chết chính là sợ phải đương đầu với điều gì đó hoàn toàn xa lạ. [2] Điều này đặc biệt đúng với những người đang ở cận kề cái chết, vì những bí ẩn xung quanh đó ngày càng nhiều hơn khi nguy cơ chết càng hiện rõ dần với họ.[3] Để cảm thấy thoải mái hơn với điểm kết thúc của cuộc sống, bạn cần tìm hiểu về chứng sợ này và học cách vượt qua nó. 1 Viết ra các thời điểm khi bạn nghĩ về cái chết. Muốn đối phó với nỗi sợ chết, điều đầu tiên bạn cần làm là xác định xem chứng sợ đó tác động như thế nào và ở mức độ nào đến cuộc sống của bạn. Bình thường hiếm khi chúng ta nhận ra ngay lập tức các yếu tố thúc đẩy hay nguyên nhân dẫn tới nỗi sợ hay sự lo âu. Vì vậy việc viết về các tình huống làm nảy sinh sự sợ hãi sẽ là công cụ hữu ích để vượt qua vấn đề này.[4] Bắt đầu bằng cách tự hỏi chính mình “Điều gì đang diễn ra vào thời điểm bạn bắt đầu thấy sợ?”. Vì một số lý do nào đó, nhìn sơ qua đây là câu hỏi rất khó trả lời. Chúng ta hãy bắt đầu với những thông tin cơ bản. Nhớ lại những ngày vừa qua và viết ra mọi chi tiết mà bạn có thể nhớ được về các thời điểm xuất hiện suy nghĩ về cái chết. Liệt kê chính xác bạn đang làm gì khi suy nghĩ đó nảy sinh. Nỗi sợ về cái chết rất phổ biến. Trong suốt lịch sử loài người, người ta luôn quan tâm và trăn trở với suy nghĩ về cái chết và giai đoạn hấp hối. Có rất nhiều lý do cho vấn đề này, bao gồm tuổi tác, tôn giáo, mức độ lo lắng, trải nghiệm về sự mất mát và Ví dụ, trong một giai đoạn chuyển tiếp nào đó của cuộc đời bạn dễ sợ chết hơn những lúc khác. Sự sợ chết thường xuất hiện nhiều trong suy nghĩ của con người khi họ ở độ tuổi 4-6, 10-12, 17-24 và 35-55.[5] Các học giả từ lâu đã đưa ra triết lý về viễn cảnh của cái chết. Theo Jean-Paul Sartre, một nhà triết học theo thuyết hiện sinh, thì nguyên nhân khiến sự chết trở thành nỗi sợ của con người là vì chết là trạng thái “đến với chúng ta từ bên ngoài và biến đổi chúng ta thành thế giới bên ngoài đó”.[6] Vì vậy tiến trình chết đi được chúng ta nhìn nhận là một phương diện hoàn toàn xa lạ nhưng có thể hình dung được hoặc theo nghĩa nào đó là không thể hình dung được. Theo Sartre, cái chết có tiềm năng chuyển hóa cơ thể sống của chúng ta về cõi sống không thuộc về con người, là nơi chúng ta xuất hiện lần đầu. 2Ghi chú về thời gian bạn cảm thấy lo lắng hay sợ hãi. Tiếp theo ghi ra bất kì thời điểm nào bạn nhớ mình đã quyết định không làm gì đó vì lo lắng hay sợ hãi. Bạn viết cả những trường hợp mà mình không chắc liệu cảm xúc khi đó có liên quan gì tới cái chết hay không. 3 So sánh sự lo âu với suy nghĩ về cái chết. Sau khi viết xong danh sách những thời điểm suy nghĩ về cái chết và những thời điểm lo lắng, bạn đi tìm điểm tương đồng giữa hai danh sách này. Ví dụ, bạn có thể nhận ra mỗi lần mình nhìn thấy một nhãn hiệu kẹo nào đó thì lập tức cảm thấy hơi lo lắng, nhưng không biết lý do vì sao. Sau đó bạn cũng nhận thấy mình suy nghĩ về cái chết trong những tình huống tương tự. Lúc này bạn bỗng nhận ra đây chính là nhãn hiệu kẹo đã được đem ra đãi khách vào lễ tang của ông nội mình. Chính vì vậy bạn bắt đầu có cảm giác sợ mỗi khi nghĩ về cái chết nói chung. Những mối liên hệ như vậy giữa các sự vật, cảm xúc và tình huống là khá mờ nhạt, thậm chí đôi khi còn khó nhận ra hơn trường hợp vừa nói. Khi viết ra bạn bắt đầu nhận thức rõ hơn về các tình huống, sau đó có cách đối phó phù hợp hơn đối với sức ảnh hưởng mà các thời điểm này tác động lên suy nghĩ của bạn. 4Nhận diện mối liên hệ giữa sự lo âu và việc đoán trước. Nỗi sợ có sức mạnh rất lớn và có thể ảnh hưởng đến mọi việc bạn làm. Nếu bạn biết nhìn xa hơn nỗi sợ đó, bạn sẽ thấy điều mình đang sợ không kinh khủng như bạn nghĩ. Sự lo âu chủ yếu bắt nguồn từ việc suy đoán trước về điều sẽ diễn ra hoặc không diễn ra. Đó là cảm xúc khi bạn nhìn về tương lai. Bạn phải nhắc nhở mình nhớ rằng sự sợ chết đôi khi còn tệ hại hơn cả bản thân cái chết. Ai biết được, có khi cái chết không khó chịu như bạn tưởng tượng.[7] 5Thành thật với chính mình. Hoàn toàn thành thật và đối mặt với sự thật là mình sẽ chết vào một ngày nào đó. Nỗi sợ đó sẽ ăn dần ăn mòn bạn chừng nào bạn còn chưa thành thật với chính mình. Cuộc sống trở nên quý giá hơn nhiều khi người ta nhận ra sự tạm thời của nó. Bạn biết một lúc nào đó mình sẽ phải đối mặt với cái chết, nhưng không nhất thiết phải sống trong sợ hãi. Một khi thành thật với chính mình và sẵn sàng đương đầu trực diện với nỗi sợ, bạn có thể vượt ra khỏi chứng sợ này. Quảng cáo 1 Tập trung vào điều có thể kiểm soát. Sở dĩ cái chết thật đáng sợ trong suy nghĩ của chúng ta vì nó gợi ra điểm tới hạn của cuộc sống, và ranh giới trong khả năng nhận thức của con người. Bạn cần học cách tập trung vào việc có thể kiểm soát, đồng thời không xa rời những gì chưa thể nắm bắt. Ví dụ, có thể bạn lo lắng về khả năng đột tử do nhồi máu cơ tim. Có một số yếu tố bạn không thể kiểm soát đối với bệnh tim, chẳng hạn như tiền sử bệnh gia đình, nòi giống và tuổi tác. Do đó bạn chỉ làm mình thêm lo lắng nếu lúc nào cũng tập trung vào những yếu tố này. Tốt hơn bạn nên nghĩ về việc mình kiểm soát được, ví dụ như cai thuốc lá, tập thể dục đều hơn hay ăn uống lành lạnh. Thật ra so với các yếu tố không thể kiểm soát, lối sống không lành mạnh khiến bạn có nguy cơ mắc bệnh tim cao hơn.[8] 2 Định hướng cuộc sống. Khi muốn định hướng cho cuộc sống của mình, thông thường chúng ta sẽ phải đương đầu với sự thất vọng, bức xúc và lo âu vì mọi việc không diễn ra đúng kế hoạch. Do đó bạn nên học cách thả lỏng bớt việc kiểm soát các kết quả cần đạt được trong cuộc sống. Dĩ nhiên bạn vẫn có thể lên kế hoạch để định hướng cuộc sống, nhưng nhớ chừa một ít không gian cho điều bất ngờ.[9] Bạn hãy nghĩ tới hình ảnh nước chảy dưới sông. Đôi khi bờ sông đổi hướng và dòng nước cũng phải theo đó mà giảm tốc hoặc tăng tốc. Nhưng cuối cùng dòng sông vẫn chảy, và bạn buộc phải để mọi việc ngoài tầm kiểm soát diễn ra theo cách của nó. 3 Loại bỏ kiểu suy không tích cực. Khi cố gắng phỏng đoán hay tưởng tượng về tương lai, bạn thường tự hỏi “Nếu chuyện này xảy ra thì sẽ thế nào?”. Đây chính là lối suy nghĩ thiếu tích cực.[10] Bạn dễ dàng có cảm xúc bi quan nếu tư duy về các tình huống theo cách như vậy. Cách chúng ta lý giải về một sự việc sẽ dẫn tới cảm xúc của chúng ta về vấn đề đó. Ví dụ, nếu bạn lo lắng về việc đi làm trễ thì thông thường hay tự nhủ “Nếu đi làm trễ mình sẽ bị sếp phê bình và sẽ mất việc”. Nếu cảm giác mong muốn kiểm soát kết quả quá mãnh liệt thì chính lối suy nghĩ tiêu cực sẽ đặt bạn vào ranh giới mong manh. Thay kiểu suy nghĩ tiêu cực bằng suy nghĩ tích cực. Lập luận lý lẽ vượt qua suy nghĩ bi quan. Ví dụ, bạn hãy nói với chính mình "Sếp có thể nổi giận nếu mình đi làm trễ, nhưng mình có thể giải thích là do kẹt xe. Mình sẽ nói ở lại làm việc muộn hơn để bù vào thời gian đi trễ" 4Dành một khoảng thời gian lo lắng. Bỏ ra năm phút trong ngày để tự cho phép mình lo lắng về điều gì đó, và làm việc này mỗi ngày vào cùng thời điểm. Nhưng bạn không nên lên lịch cho thời gian lo lắng vào giờ ngủ, vì dĩ nhiên bạn không muốn phải gặm nhấm những điều không hay lúc đang nghỉ ngơi. Nếu có suy nghĩ lo lắng vào bất kì thời điểm nào trong ngày thì bạn cũng nên để dành nó cho khoảng thời gian này. [11] 5Thách thức suy nghĩ lo lắng. Nếu bạn luôn bồn chồn lo âu về cái chết thì thử hỏi chính mình về xác suất có thể chết trong một tình huống nào đó. Ví dụ, bạn tự tìm hiểu về số liệu thống kê xảy ra tai nạn chết người khi đi máy bay. Sau đó bạn sẽ nhận thấy nỗi lo của mình đã bị thổi phồng quá mức thực tế có thể xảy ra. [12] 6Suy nghĩ về sức ảnh hưởng của người khác đối với mình. Khi nỗi lo lắng của người khác bắt đầu chiếm lấy tâm trí bạn, bạn cũng nghĩ nhiều hơn về rủi ro xảy đến với mình. Chẳng hạn bạn có một người bạn rất bi quan về ốm đau và bệnh tật, việc này cũng từ từ khiến bạn lo lắng mình sẽ bị ốm. Vì vậy bạn nên hạn chế tiếp xúc với người đó để những suy nghĩ như vậy không thường xuyên xuất hiện trong tâm trí mình. [13] 7 Thử làm gì đó bạn chưa từng làm trước đây. Chúng ta thường tránh làm những gì mới mẻ hoặc không đặt mình vào các tình huống mới chính vì nỗi sợ đối với việc mình chưa biết hay chưa thể hiểu.[14] Để luyện tập bỏ thói quen kiểm soát, bạn chọn cho mình một hoạt động mà chưa từng nghĩ sẽ làm và quyết tâm thử. Bắt đầu bằng việc nghiên cứu thông tin trực tuyến. Tiếp theo bạn nên nói chuyện với những người đã từng tham gia hoạt động này trước đây. Sau khi đã quen hơn với ý tưởng đó, bạn cân nhắc thử làm một hoặc hai lần trước khi quyết tâm theo đuổi lâu dài. Phương pháp thử nghiệm với cuộc sống bằng cách tham gia các hoạt động mới có thể là công cụ tuyệt vời để học cách tạo ra niềm vui, chống lại thói quen suy nghĩ về cái chết. Các hoạt động mới này cũng giúp bạn hiểu hơn về chính mình, đặc biệt là những gì bạn có thể và không thể làm. 8 Cùng với gia đình và bạn bè lên kế hoạch cho thời điểm cuối đời. Khi nói tới cái chết bạn sẽ nhận thấy hầu hết quá trình này vượt khỏi tầm kiểm soát của mình. Chúng ta không có cách nào biết được chính xác mình sẽ chết ở đâu và khi nào, nhưng chúng ta có thể chuẩn bị cho việc đó. [15] Ví dụ nếu bạn hôn mê, bạn muốn được máy duy trì sự sống trong bao lâu? Bạn muốn được ra đi ở nhà hay cố gắng ở lại bệnh viện càng lâu càng tốt? Lúc đầu những vấn đề như vậy rất khó đem ra thảo luận với người thân yêu của bạn, nhưng thật sự nó rất có ích cho cả bạn và họ nếu không may sự kiện này xảy đến, và khi đó bạn không thể nói lên mong muốn của mình. Việc thảo luận này giúp bạn phần nào bớt lo lắng về cái chết. Quảng cáo 1Vì sao sự sống và cái chết là một phần của cùng một chu trình? Bạn nên hiểu rằng sự sống và chết đi của bạn, cũng như của tất cả mọi sinh vật khác, đều là một phần trong cùng một chu trình. Thay vì là hai sự kiện hoàn toàn khác nhau, sống và chết thật ra luôn luôn xảy ra cùng lúc. Ví dụ, tế bào trong cơ thể chúng ta liên tục sinh sôi và chết đi theo những cách khác nhau trong suốt cuộc đời. Đây là cách giúp cơ thể bạn thích nghi và phát triển trong thế giới xung quanh.[16] 2Vì sao cơ thể con người là một phần của hệ sinh thái phức tạp? Cơ thể đóng vai trò là hệ sinh thái màu mỡ cho vô số dạng sống khác nhau, đặc biệt sau khi chúng ta qua đời.[17] Khi còn sống, hệ tiêu hóa của chúng ta là nơi cư trú của hàng triệu vi sinh vật. Tất cả chúng giúp duy trì cơ thể khỏe mạnh để hỗ trợ cho chức năng miễn dịch, và theo một cách nào đó là phục vụ cho quá trình nhận thức phức tạp.[18] 3 Hiểu về vai trò của cơ thể trong tổng thể mọi sự vật. Trên phạm vi tổng thể lớn hơn, cuộc sống của chúng ta kết hợp với nhau theo một cách riêng để hình thành nên xã hội và các cộng đồng, mà chính năng lượng và hành động của cơ thể chúng ta duy trì sự tổ chức cho xã hội đó.[19] Cuộc sống của bạn bao gồm cơ chế vận hành và lượng vật chất tương tự như các sự sống khác xung quanh. Hiểu được điểm này giúp bạn cảm thấy thoải mái hơn khi suy nghĩ về một thế giới không có mặt bạn ở đó. [20] 4Dành thời gian hòa nhập với thiên nhiên. Thiền đi bộ trong thiên nhiên, hoặc đơn giản là dành nhiều thời gian hơn tiếp xúc với các dạng sống khác bên ngoài. Những hoạt động như vậy giúp bạn nhận ra mình là một phần của thế giới rộng lớn. [21] 5Nghĩ về cuộc sống sau khi chết. Bạn thử nghĩ rằng sau khi chết mình sẽ tới một nơi nào đó hạnh phúc, thật ra nhiều tôn giáo tin vào việc này. Nếu là người theo đạo, bạn có thể thấy dễ chịu mỗi khi nghĩ đến niềm tin tôn giáo của mình về sự sống sau khi chết. Quảng cáo 1 Sống một cuộc đời toàn vẹn nhất. Kết luận cuối cùng là bạn nên tránh suy nghĩ quá nhiều về cái chết. Thay vào đó bạn nên tìm thật nhiều niềm vui mỗi ngày, và không để những việc nhỏ nhặt làm mình chán nản. Hãy đi chơi với bạn bè và thử tham gia các môn thể thao mới. Nói chung bạn có thể làm mọi việc để đưa suy nghĩ rời xa cái chết và tập trung vào sự sống. Nhiều người có nỗi sợ chết thường hay nghĩ về việc này mỗi ngày, điều đó có nghĩa họ có rất nhiều việc muốn làm trong cuộc sống. Hãy để nỗi sợ đi qua và tự hỏi mình “Hôm nay điều gì tồi tệ nhất sẽ xảy ra?”. Hôm nay bạn vẫn sống, vì vậy cứ tiếp tục bước đi và sống cuộc đời của mình. 2 Dành thời gian cho người thân yêu. Được sống với những người mình yêu và ngược lại được sống với những người yêu mình là quãng thời gian tuyệt vời khiến bạn không thể nào quên. Ví dụ, bạn có thể an nghỉ khi biết ký ức về mình sẽ sống mãi sau khi chết nếu bạn có thể giúp con cháu xây dựng những ký ức vui vẻ về mình khi còn sống. 3 Viết nhật ký biết ơn. Nhật ký biết ơn là nơi để bạn viết ra và thừa nhận những gì người khác đã làm cho mình. Bên cạnh đó nó giúp bạn tập trung vào những điều tốt đẹp trong cuộc sống.[22] Bạn nên nghĩ nhiều hơn về các hành động đẹp và nâng niu chúng. Cứ vài ngày bạn dành ra một ít thời gian để viết về một khoảnh khắc hay sự việc mà cảm thấy phải biết ơn về điều đó. Bạn phải viết thật sâu sắc và cảm nhận niềm vui mà sự việc đó mang lại. 4Chăm sóc bản thân. Tránh để mình rơi vào các tình huống xấu hay làm những việc gây nguy hiểm cho tính mạng. Không tham gia các hoạt động không lành mạnh như hút thuốc, lạm dụng ma túy và rượu bia, vừa lái xe vừa nhắn tin. Sống một cuộc đời lành mạnh là cách để loại bỏ bớt nguy cơ dẫn đến tử vong. Quảng cáo 1 Bạn nên cân nhắc xem mình có cần được chuyên gia trị liệu về tâm thần giúp đỡ không. Nếu nỗi sợ chết quá lớn, gây cản trở các hoạt động hằng ngày và khiến bạn không thể tận hưởng cuộc sống thì tốt nhất bạn nên tìm một chuyên gia trị liệu về tâm thần giúp đỡ. Ví dụ, nếu bạn bắt đầu tránh tham gia một hoạt động nào đó vì sợ chết thì đây có lẽ là lúc bạn nên tìm sự giúp đỡ.[23] Các dấu hiệu khác cho thấy bạn cần được hỗ trợ là Cảm thấy bất lực, hoang mang sợ hãi hoặc trầm cảm vì sợ chết Không thể giải thích về nỗi sợ của mình Luôn cảm thấy sợ chết trong thời gian lâu hơn 6 tháng 2 Chuyên gia trị liệu về tâm thần có thể giúp gì cho bạn? Họ giúp bạn hiểu rõ hơn về nỗi sợ đối với cái chết, và tìm cách giảm thiểu cũng như cố gắng vượt qua nó. Bạn nên nhớ để đối phó với chứng sợ hằn sâu trong tiềm thức cần phải có thời gian và sự nỗ lực. Có thể bạn phải kiên nhẫn chút lâu trước khi khống chế được nỗi sợ của mình, nhưng một số người tiến triển rất nhanh chỉ sau 8-10 đợt điều trị. Các chiến thuật mà chuyên gia trị liệu thường dùng là[24] Liệu pháp Hành vi Nhận thức Nếu bạn sợ chết thì có thể một số quá trình tư duy của bạn là nguyên nhân làm tăng nỗi sợ. Liệu pháp hành vi nhận thức là phương pháp buộc bạn phải đương đầu với các suy nghĩ này và tìm ra những cảm xúc liên quan tới chúng. Chẳng hạn bạn tự nhủ với mình “Tôi không dám đi máy bay vì tôi sợ sẽ chết nếu máy bay rơi”. Chuyên gia phải có biện pháp giúp bạn nhận ra suy nghĩ này không thực tế, có lẽ bằng cách giải thích rằng đi máy bay thật ra an toàn hơn đi xe. Sau đó họ tiếp tục đặt ra thử thách để bạn tự mình biên tập lại suy nghĩ này sao cho nó thực tế hơn, chẳng hạn “Người ta đi máy bay hằng ngày mà họ vẫn ổn. Mình chắc chắn mình cũng ổn”.[25] Liệu pháp Tiếp xúc Nỗi sợ đối với cái chết khiến bạn muốn tránh một số tình huống, hoạt động hay nơi chốn làm phát sinh nỗi sợ. Liệu pháp tiếp xúc buộc bạn phải trực tiếp đương đầu với nỗi sợ đó. Trong khi điều trị, một là chuyên gia sẽ yêu cầu bạn tưởng tượng ra bạn đang ở trong tình huống mà mình muốn tránh, hoặc hai là yêu cầu bạn thực sự đưa mình vào tình huống này. Ví dụ, nếu bạn đang tránh đi máy bay vì sợ máy bay rơi, họ sẽ yêu cầu bạn tưởng tượng ra mình đang đi máy bay và mô tả lại cảm xúc khi đó. Sau đó họ tiếp tục đặt ra thách thức mới là yêu cầu bạn phải đi máy bay thực sự.[26] Dùng thuốc Nếu nỗi sợ chết quá lớn và tạo cảm giác lo âu thật sự nghiêm trọng, chuyên gia có thể gợi ý bạn tới gặp bác sĩ chuyên khoa tâm thần để được kê thuốc uống. Tuy nhiên bạn cần biết rằng thuốc trị chứng lo âu có liên quan tới sợ hãi chỉ có tác dụng tạm thời, chúng không thể giải trừ nguyên nhân gốc rễ.[27] 3 Chia sẻ suy nghĩ về cái chết và nỗi sợ chết với người khác. Chia sẻ nỗi sợ hay sự lo âu với người khác luôn luôn là việc tốt, nhiều khi họ cũng kể ra các mối lo tương tự của mình. Họ có thể gợi ý cho bạn một số phương pháp chống lại sự căng thẳng đó.[28] Do đó bạn nên tìm một người bạn thân để chia sẻ suy nghĩ và cảm nhận của mình về cái chết, cũng như từ khi nào bạn bắt đầu có cảm nghĩ như vậy. 4 Nếu ở Mỹ thì bạn nên ghé thăm quán cà phê chết. Những vấn đề liên quan đến sự chết và nỗi sợ chết nhiều khi rất khó đem ra thảo luận nếu không gặp đúng đối tượng. Do đó bạn cần tìm cho mình một nhóm bạn thích hợp để chia sẻ về vấn đề này.[29] Có một số “quán cà phê chết” là nơi tập trung những người gặp nhau để thảo luận các vấn đề xung quanh cái chết. Thật ra đây là các nhóm hỗ trợ hướng đến việc giúp đỡ người khác đối phó với cảm xúc về cái chết. Họ cùng nhau xác định cách sống tốt nhất trong quá trình đối mặt với điểm cuối của cuộc đời. Nếu bạn không thể tìm ra một quán cà phê như vậy thì có thể tự mình xây dựng một cái với ý tưởng này. Nhiều khi có rất nhiều người trong khu vực bạn sống cũng có mối lo tương tự nhưng họ không có cơ hội chia sẻ với người khác. Quảng cáo Lời khuyên Nỗi sợ chết đôi khi là kết quả của sự trầm cảm và lo âu, tình trạng này cần được chuyên gia điều trị.[30] Bạn không nên ngại mà phải thử điều trị với nhiều chuyên gia tư vấn. Bạn cần tìm ai đó có thể hỗ trợ nhiều cho vấn đề đặc thù của mình và giúp bạn tìm ra hướng xử lý. Xây dựng niềm tin kiên định rằng bạn có thể vượt qua nỗi sợ chết. Về bài wikiHow này Trang này đã được đọc lần. Bài viết này đã giúp ích cho bạn?

tham sống sợ chết